Luân Tâm

32. như tình


Gió trăng lẽo đẽo không tha
Như tình? Như nợ? Như ma quỷ cào
Nắng hồng ôm lụa bay cao
Bỏ vầng mây trắng chiêm bao trễ đò
Theo sương sớm quên hẹn hò
Chân chiều tàn vẫn quanh co kiếm tìm
Cỏ khô mi rụng bóng chim
Chưa no trăng mật áo tiên mất rồi
Lững lờ gió ngược dòng xuôi
Nước lên nước xuống giọng cười bỗng đau
Tóc còn hương? Áo còn màu?
Còn đêm mưa nhớ kiếp nào ru em
Còn tình điệu? Còn hờn ghen?
Còn khi tối lửa tắt đèn vẫn thơm
Còn chung áo còn chung cơm
Còn môi chết khát thèm hôn ngọt ngào
Hỏi hôm nào? Hỏi chỗ nào?
Hỏi con đom đóm bay vào vườn quen
Hỏi cầu dừa? Hỏi lá sen?
Hỏi đêm xách nước soi đèn rửa chân
Sao rơi trăng rụng trắng ngần
Nghìn năm chết đói ai cần hơn ai
Buồn mưa? Trách nắng? Giận mây?
Thì thôi! Nát cỏ gãy cây làm hòa
Xuân về bướm lại gặp hoa
Trăng non pha sữa rừng già tắm hương
Xin thơm gối xin ấm giường
Đường hoa gọi nắng quê hương tuyệt vời!
Luân Tâm

 
MD 12/23/05

Được bạn: vdn 4.4.08 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "32. như tình"